Thursday, August 15, 2024

 Author Aziz Mountassir 

Translator Tống Thu Ngân 


🍀Bài thơ này đi sâu vào những cảm xúc sâu sắc khi trở lại một nơi từng tràn ngập sự hiện diện của người thân yêu. Bài thơ nắm bắt được ý tưởng rằng địa điểm vật lý có ý nghĩa không phải vì nó là gì, mà vì những người đã sống ở đó và tình yêu vẫn còn.





Bài thơ gốc 

TÔI NHỚ 

Author Aziz Mountassir 

Translator Tống Thu Ngân 


Tôi bước đi giữa những bức tường cổ kính,

Nơi bóng dáng của sự hiện diện của cô ấy phủ xuống.


Mỗi viên đá tôi chạm vào, mỗi viên gạch tôi tìm thấy,

Thầm thì những bí mật cô ấy để lại.


Những con đường chúng ta đã đi, những giấc mơ chúng ta đã chia sẻ,

Trên những con phố vắng vẻ này, tôi thấy chúng được tha thứ.


Tôi hôn những bức tường, những viên đá im lặng,

Như thể chúng mang theo những giai điệu nhẹ nhàng của cô ấy.


Nhưng không phải những bức tường này giữ lấy trái tim tôi,

Không phải những mái vòm nơi thế giới của chúng ta bắt đầu.


Không phải những con phố hay những con đường quanh co,

Mà là tình yêu trong lồng ngực tôi vẫn lớn dần.


Bởi vì trong những bức tường này, tôi nhìn thấy khuôn mặt cô ấy,

Một thoáng nhìn thoáng qua về vẻ duyên dáng đã mất của cô ấy.


Mỗi góc rẽ, mỗi cánh cổng tôi đi qua,

Phản chiếu đôi mắt cô ấy như những mảnh thủy tinh vỡ.


 Và mặc dù những viên đá này lạnh lẽo và trơ trụi,

Chúng cảm nhận được sự ấm áp, sự chăm sóc dịu dàng của cô ấy.

Những bức tường, những cánh cửa, chúng vẫn đứng nguyên tại chỗ,

Nhưng điều tôi tìm kiếm là vòng tay của cô ấy.


Không phải những viên gạch kéo tôi lại gần,

Cũng không phải tiếng vọng mà tôi cố gắng lắng nghe.


Chính tình yêu dành cho cô ấy đã lấp đầy không khí,

Tình yêu làm cho nỗi buồn này trở nên công bằng.


Tôi lang thang qua những vùng đất trống trải này,

Nơi thời gian trôi qua đôi bàn tay khao khát của tôi.


Những cánh cửa cô ấy đã chạm vào, những con đường cô ấy đã đi,

Trong mỗi bước chân, ký ức về cô ấy luôn rình rập.


Nhưng ôi, những bức tường, chúng không biết,

Những giọt nước mắt tôi đã rơi, nỗi đau tôi đã gieo.

Vì không phải những viên đá này chiếm lấy trái tim tôi,

Mà là tâm hồn đã biến nơi này thành một phần.


Bụi có thể tích tụ, thời gian có thể phai mờ,

Nhưng trong trái tim tôi, dấu ấn của cô ấy đã in sâu.


Bất kể đôi chân tôi có thể lang thang ở đâu,

Tình yêu của cô ấy sẽ luôn gọi tôi về nhà.


Tống Thu Ngân@All Rights Reserved 

August 15/ 2024

#tongthungan_translator 

#thơtống

No comments:

Post a Comment

المنتدى الدولي للإبداع والإنسانية المملكة المغربية

Biography : Maja Milojković from Serbia  Maja Milojković was born in Zaječar, and lives between Serbia and Denmark. In Serbia, he is a depu...